Tôi chạy trốn khỏi nhà khi tôi mười sáu tuổi. Khi đó cả anh và tôi đều là kẻ trắng tay. Trong căn phòng trọ tồi tàn, mưa dột, gió lùa, chúng tôi chỉ có một chiếc gối để ngủ, một chiếc dĩa để ăn chung. Thức ăn thì cũng chẳng có gì ngoài gạo và khoai. Tuy nhiên, mỗi ngày anh ấy đều nói với tôi những lời ngọt ngào nhất có thể, đói kém không hề có nghĩa lý gì so với tình yêu của chúng tôi. Mỗi ngày chúng tôi ăn những thứ mình có, làm những điều sáo mòn, nhưng anh luôn bảo cuộc sống của anh chưa bao giờ hạnh phúc hơn thế. Khi con trai tôi ra đời, anh đã giữ riết lấy đứa trẻ, không muốn đưa cho bà mụ ẵm đi. Tôi trào nước mắt cứ như thể, chúng tôi là những điều lớn lao nhất trong cuộc đời anh ấy. Trong chiếc giường chật hẹp của chúng tôi, mỗi buổi tối anh thường dành phần nằm giữa để có thể dang tay hơn cả hai mẹ con. Tôi không thể nào quên được khoảng thời gian lãng mạn như phim ảnh ấy của chúng tôi. Tuy nhiên khi cuộc sống đã khấm khá hơn, chúng tôi có một căn nhà hai phòng ngủ, cửa sổ có rèm che rất đẹp, chén bát đầy ắp trên kệ, thì chồng tôi lại yêu một cô gái khác. color:#212121;mso-ansi-language:VI">Cả hai chúng tôi đều biết sự thật và cố gắng sống một cuộc sống color:#212121">thật bình thường như trước đây color:#212121;mso-ansi-language:VI">. 14.0pt;line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121">Nhưng dù vậy, bầu không khí trong gia đình ngày càng trở nên color:#212121;mso-ansi-language:VI"> ngột ngạt color:#212121">, font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121;mso-ansi-language:VI"> khi color:#212121"> mà 150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121;mso-ansi-language: VI"> người bạn yêu color:#212121">bắt đầu 150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121;mso-ansi-language: VI">trở nên xa lạ. Tôi line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121"> đã tìm mọi cách color:#212121;mso-ansi-language:VI"> lấy lại tình yêu của color:#212121">anh ấy như line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121; mso-ansi-language:VI"> cách line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121">những người vợ khác đã làm color:#212121;mso-ansi-language:VI">. Nhưng khi tình yêu bị mất color:#212121">đi rồi, 150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121;mso-ansi-language: VI">không có gì 150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121">có thể níu kéo color:#212121;mso-ansi-language:VI">nó trở lại color:#212121"> được 150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121;mso-ansi-language: VI">. font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121">Tôi đau khổ và thấy mình kiệt sức trong một mối quan hệ như thế. color:#212121">Gelboitron cho tình yêu thăng hoa color:#212121">Tôi muốn trở về nhà, nhưng làm thế nào để ngừng đau đớn, khi chúng tôi ngủ cùng trên một chiếc giường, nhưng khoảng cách giữa hai người thật xa. Tôi không muốn đối diện với một người đàn ông mà tôi biết tránh tim anh ta không bao giờ dành cho tôi nữa. Tất cả những gì tôi đang có là sự cố gắng, chịu đựng của anh ấy. Tôi có thể hiểu nỗi đau của chồng, khi anh ta không thể đến với người đàn bà kia. Trái tim tôi chết dần chết mòn từng ngày khi phải chứng kiến những điều đó. Tôi biết rằng từ nay về sau, tôi chẳng thể yêu ai khác ngoài anh ấy nữa, nhưng tôi phải để anh ấy ra đi. Bởi vì mọi người đều có quyền sống với người mình yêu thương, mọi chia cắt đều là tội lỗi. Tôi chỉ cầu mong rằng tôi có được sức mạnh để quên đi ký ức đau buồn và chấp nhận sự thật là tôi đã mất anh rồi. color:#212121"> line-height:150%;font-family:"Times New Roman","serif";color:#212121">